Trên Đường Băng cái tên sách nghe sao lạ vì khi nghe cứ tưởng liên tưởng về sân bay, bầu trời, phi công… kiểu như nói về hàng không nhưng khi đọc một đoạn trích nhỏ ngoài bìa sách thì bạn sẽ lại suy nghĩ ngay rằng: ồ cuốn sách này thú vị đấy, không thể nói là thơ mà cũng chẳng thể nói văn nhưng chỉ đôi dòng ngắn có thể mang lại cái nhìn khác trong bạn về cuốn sách này.
“Cứ mãi ở ao làng rồi ao sẽ cạn
Sao không ra sông ra biển để vẫy vùng?
Sao cứ tự trói mình trong nếp suy nghĩ bùng nhùng?
Sao cứ mãi online và thở dài ngao ngán?
Sao cứ để tuổi trẻ trôi qua thật chán?
…
Trên đường băng sân bay mỗi đời người.
Có những kẻ đang chạy và cất cánh.”
Bạn thấy đấy, đó là những điều thực tế của giới trẻ hiện nay trong đó có cả tôi, đôi khi cũng tự cho bản thân là tốt là hiểu biết nhưng ngoài kia bao la thế giới, bao la con người và người hơn mình không chỉ có 100, 1000 mà đó là con số không thể đếm được.
Có thể bạn rất giỏi trong lĩnh vực này, rất được nhiều người ngưỡng mộ nhưng ở lĩnh vực khác bạn chẳng biết được mấy điều. Đó là điều hiển nhiên trong cuộc sống, nhưng vì lòng tự cao nên bạn không nhận thua ai mặc dù bạn không am hiểu về nó.
Ấn tượng đặc biệt từ cuốn Cafe cùng Tonytôi đã tìm đến quyển sách đến quyển sách này và nó đã không làm tôi nhận ra nhiều điều hơn khi sách xoay quanh những chủ đề không bao giờ hết hot của xã hội. Đó là một quyển sách với những chủ đề khác nhau, những câu chuyện viết cho các bạn trẻ, chuẩn bị vào đời, lập nghiệp, đang cất cánh trên quãng đường băng của mình.
Lồng ghép vào bên trong câu chuyện là cách nói dí dỏm không cứng nhắc, không dạy đời nhưng lại mang những bài học sâu sắc cần được tiếp thu và học hỏi. Mặc dù đã qua tuổi chuẩn bị trên đường băng nhưng qua sách tôi cũng có những khoảnh khắc suy nghĩ lại bản thân của mình, nhìn nhận lại một thời quá khứ với những điều đúng và sai, có thể tôi không bắt đầu ở tuổi 18 nhưng ở tuổi 25 cũng chưa phải là quá muộn, tôi sẽ chỉ cho các bạn về quyển sách hay này để các bạn có thể là chính mình và không có nhiều sai lầm như tôi ở độ tuổi vào đời ấy.
Tôi từng nghe một vị sư thầy nói: “Trong các loại bằng thì bằng lòng là quan trọng nhất”, nhưng bằng lòng không đồng nghĩa với việc dặm chân tại chỗ không nỗ lực vươn lên, cứ đắm chìm một chỗ trong khi người khác đã vươn cao và tiếp tục phát triển.
Để cho bạn dễ hiểu hơn tôi xin kể một câu chuyện về người bạn mà tôi quen biết: Anh ta tên Hoàng, sau khi học xong lớp 12 anh ta không học lên nữa mà bước chân vào đời, từ mức lương 3 triệu 1 tháng và 8 tiếng mỗi ngày đến nay khi 38 tuổi lương của anh ta đã lên vài chục và giờ giấc tự do.
Ở thời điểm hiện tại anh ta có thể phát triển sự nghiệp của mình hơn nữa nhưng anh bảo rằng cuộc sống bây giờ của anh đã ổn định với một con số đáng mơ ước của nhiều người trong tài khoản và anh muốn nghỉ ngơi. Nghỉ ngơi của anh không phải là ở nhà à hưởng thụ những gì mình bỏ ra mà anh đã lên Đà Lạt mua một miếng đất đẹp mở homestay.
Đây là nơi để anh cùng gia đình nghỉ dưỡng và cũng là nơ kiếm ra tiền để tiếp tục cuộc sống. Bạn thấy đấy sự bằng lòng của con người không đơn giản là có một gia đình nhỏ, cơm ngày ba bữa, hay công việc ổn định mà đó chính là cái đà để phát triển bản thân.
Trên đường băng sẽ cho bạn thấy được những điều hay ấy, dù có những chuyện không phải là thực tế, dù có những chuyện tưởng chừng như một câu chuyện hài nhưng ẩn chứa đằng sau nó luôn là thông điệp ý nghĩa từ cuộc sống.
Sau khi đọc cả 2 quyển sách của Tony buổi sáng thì tôi vẫn không biết Tony là ai, là người như thế nào, hình dáng ra sao nhưng theo cách viết dí dỏm của anh thì trong đầu tôi tưởng tượng đến hình ảnh ta là một người to cao, khoảng 35 tuổi, thân hình lực lưỡng với hàm râu quai nón, khuôn mặt hơi dài, bầu bầu, luôn vui vẻ và nụ cười tươi ấm áp.
Sau hai cuốn sách bestseller Cà phê cùng Tony và Trên đường băng thì chân dung của Tony được đọc giả “suy luận” là một người đàn ông trung niên, tốt nghiệp Đại học Harvard, trở về Việt Nam sống và làm việc ở miền Nam, có công ty chuyên sản xuất phân bón, xuất khẩu phân đi khắp thế giới, nhà cao cửa rộng, giàu có không phải lo nghĩ.
Mặt mũi sáng sủa, ưa nhìn, tính tình trẻ trung, hài hước, quan tâm đến sách, thế hệ trẻ và những người đang và sẽ lập nghiệp, dành nhiều công sức giúp đỡ cho người nghèo khó, vùng sâu vùng xa… Tuy nhiên, cách viết của Tony rất hài hước, nhất là khi tự viết về mình nên những “suy luận” trên chưa chắc đã đúng.
Và Tony cũng khuyến cáo: “Các bạn không cần tìm kiếm Tony Buổi Sáng là ai, hãng Phượng Tím ở đâu nhé. Nếu một ngày nào đó bạn thấy Tony trên tivi hay báo đài thì Tony đã có mưu cầu thương mại kiếm tiền, hoặc ham danh ham lợi rồi”. Chính điều này càng làm cho đọc giả tò mò hơn, nhưng đông thời cũng khâm phục và ngưỡng mộ Tony hơn.
Sách của Tony không phải sẽ giúp các bạn trở thành triệu phú hay tỷ phú gì đó cũng không phải đọc sách của Tony làm bạn biết cách làm giàu mà có lẽ tác giả muốn đọc giả tìm thấy được chính mình. Cho dù là ở thời điểm nào của cuộc đời thì bạn cũng nên trả lời được câu hỏi: Bạn là ai? Và bạn đang làm gì ở đây?
Bản thân tôi khi nghĩ về Tony, tôi thấy anh giống như một nhân vật trong phim, vì ẩn danh mà anh ta có thể là bất cứ ai xung quanh chúng ta và gần cuối phim thì anh ta sẽ lộ diện nhưng đây là đời thật thì không biết đến bao giờ chúng ta mới “chiêm ngưỡng” được chân dung của Tony nhỉ?
Nói gì đi nữa thì Tony buổi sáng cũng đã đem lại cho bạn đọc nhiều điều thú vị về cuộc sống thế giới. Với 12 lần tái bản và hơn 200.000 bản in, Trên đường băng gồm có 3 phần, mỗi phần được chia ra làm các chương, mỗi chương là từng câu chuyện từ chuyện trải nghiệm trong và ngoài nước, tiếp xúc với những chuyện đời thường từ con người đến công việc, học hành, cách sống… Với lối kể chuyện mộc mạc, chân chất bao gồm nhiều mẩu chuyện ngắn hài hước và ý nghĩa, sẽ định hướng cho các bạn về ngày mai.
Khi mỗi sáng thức dậy bạn không biết hôm nay mình sẽ làm gì, tâm trạng mong lung, chán chường, cảm thấy bản thân mình sao quá vô dụng, nhìn bản thân rồi nhìn lại những người bạn đồng tuổi và cảm thấy tự ti. Đường phía trước rất dài, còn mình thì thật thảm hại giữa cuộc sống ngày càng hiện đại.
Cái suy nghĩ tự ti ấy đeo bám chúng ta một cách dai dẳng, đưa ta bế tắc nếu như không có một động lực hay mục tiêu được đặt ra cho bản thân thì chúng ta trở nên lu mờ như một cái bóng mà không tìm thấy được tương lai. Bản thân mỗi người đều muốn biến mình thành người quan trọng, được mọi người xung quanh chú ý, muốn trở thành người sâu sắc, tích cực, thành công và luôn làm chủ cuộc đời mình.
Bạn muốn cuộc đời mình tràn ngập hạnh phúc, không sợ chông gai, đối mặt thử thách vậy thì bạn phải thay đổi nhận thức trong con người bạn. “Nhận thức là thước đo của sự trưởng thành của một con người. Một khi có nhận thức, logic đúng đắn thì mọi thứ sẽ nhẹ nhàng hơn. Mình biết mình là ai, sứ mạng cuộc đời mình là gì, thì sẽ sống một cuộc đời ý nghĩa, trọn vẹn, không hối tiếc.”
Trong quyển Trên đường băng tôi thấy ấn tượng với câu chuyện “Chủ nghĩa Makeno” thoạt đầu nghe cứ như một chủ nghĩa của nước ngoài như Liên Xô chẳng hạn nhưng khi kết thúc câu chuyện thì tôi phải nói: à thì ra….Câu chuyện này nói đến ý thức bảo vệ cộng đồng của toàn thể dân Việt Nam.
Khi mà hàng ngàn thương nhân vì lợi ích của mình mà sẵn sàng bán đi tính mạngvà sức khỏe của con người, làm thiệt hại kinh tế của những vùng chủ chốt để nhập những sản phẩm độc hại từ nơi khác mà chính họ cũng không dám ăn những gì mình bán. Nếu nói đúng hơn thì không phải Trung Quốc hay nước nào hại mình mà chình người Việt tự hại người Việt, vì “Tất cả, đều gốc từ một nếp nghĩ LỢI ÍCH CỦA MỖI CÁ NHÂN”.
Bạn có chút lương tri, hãy nghĩ cho người khác, nghĩ lớn cho cộng đồng. Vì nếu để mặc người, thì người cũng mặc ta”. Biết nghĩ cho người khác chính là nghĩ cho mình và gia đình thân yêu của mình, bạn hãy tìm hiểu tiếp “chủ nghĩa Makeno” của Tony nhé!
Điều làm tôi đặc biệt ấn tượng là sau mỗi chương đều có một vài dòng để trắng để chúng ta có thể ghi cảm nhận của mình, tuy chỉ đôi dòng nhưng nó thật sự có ý nghĩa, đó là cảm nhận chân thật của bản thân gửi vào trang sách để rồi khi nhìn lại bạn sẽ thấy rõ được sự khác biệt của bản thân.
“Nếu không có lòng hào sảng, đừng làm bất cứ cái gì có nghĩa là “cho đi” vì trong lòng sẽ khó chịu, vì các bạn “cho” mà không “quên”.”
Nếu bạn đang mông lung giữa các ngã rẽ cuộc đời, không biết mình là ai, mình đến thế giới này để làm gì, mình làm như vậy là đúng hay chưa,…tôi tin cuốn sách này sẽ giúp bạn tìm được câu trả lời “Bạn là ai, bạn đến với cuộc đời này để làm gì?”, giúp mình định hình được bản thân.