Nguyễn Nhật Ánh cái tên được nhắc đến nhiều trong văn học thiếu nhi, là nhà văn chuyên viết cho tuổi mới lớn ông đã mang đến cho lớp lớp thế hệ trẻ lưu lại những câu chuyện ngây thơ, với lời văn tự nhiên, giản dị nhưng không kém phần hài hước, mang tính nhân văn, tính giáo dục nhưng lại rất lôi cuốn.
Cuốn sách đầu tiên tôi đọc của ông là Đảo mộng mơ, đúng là mộng mơ thật nên theo sau đó những quyển sách mang tên của tác giả Nguyễn Nhật Ánh đã được tôi lần lượt tìm đến. Ngày xưa có một chuyện tình của ông đã mang lại cho nhiều cảm xúc đặc biệt trong trái tim của tôi.
Có lẽ, khi cuộc sống hiện đại đang dần khiến con
người thay đổi thi một chút trầm lắng của vùng quê, một chút hồi tưởng của của
tình yêu học trò vào những năm cuối thế kỷ XX sẽ làm cho con người ta có suy
nghĩ đơn giản hơn, thả lòng hơn. Nếu ở tuổi đôi mươi bạn sẽ đọc sách để giải
trí nhưng khi ở tuổi tam, tứ hay ngũ tuần khi đọc câu chuyện của Nguyễn Nhật Ánh sẽ làm bạn bất
giác miễm cười và nghĩ rằng: À, ngày xưa có lẽ mình cũng đã từng có một chuyện
tình như thế.
Ngày xưa có một chuyện tình là câu chuyện xoay quanh ba nhân vật Miền, Vinh và Phúc. Nếu ở hiện tại người ta gọi chuyện tình tay ba chả có gì tốt đẹp, nói rằng người này tốt người kia không đàng hoàng và sẽ là một chủ đề cực nổi đối với những người quen biết họ.
Nhưng, Ngày xưa có một chuyện tình mang đến không chỉ cho riêng tôi mà những ai đã từng đọc sách có một cái nhìn cao thượng về tình yêu đó là yêu không phải là cả hai hạnh phúc mà là làm cho đối phương luôn hạnh phúc đó mới là tình yêu chân thật.
Tuổi học trò bao giờ lưu lại một mối tình mà dù có đẹp hay không thì có lẽ nó sẽ là một phần ký ức không thể xóa nhòa của tuổi mới lớn. Trong câu chuyện 3 người này cũng vậy, Vinh mến Miền mà chính bản thân cậu cũng không biết đó là thứ tình cảm gì.
- Vinh hỏi Phúc: “Thích là sao hả mày?
- ……..
- -Lâu nay tao chỉ nghĩ đến nhỏ Miền như một người bạn. Tao thấy nó tồi tội. Ở lớp không đứa nào chơi với nó
- Phúc cũng dường như chẳng biết thích là sao. Nó gãi má xong lại gãi cằm. Cuối cùng nó lại gãi bụng, ậm ừ:
- -Thích hả? Thích tức là…là…
- Đột ngột nó sáng mắt lên:
- -Tao nhớ ra rồi! Thích một đứa con gái nào đó tức là lúc nào mình cũng mơ đến chuyện làm chồng nó.”
- Vậy đó, tình cảm tuổi mới lớn vốn chỉ có những suy nghĩ đơn giản, chỉ là có một chút bồi hồi, một chút vấn vương và cũng không thể nhận ra đó có phải là tình yêu hay không.
- Câu chuyện êm ả không được bao lâu thì bắt đầu gợn sóng khi Phúc chợt nhận ra mình cũng có một chút cảm tình với Miền
- “Mày đánh tao đi” Phúc lôi Vinh ra
- “vì sao”
- “vì tao biết người mà Miền thích rồi”
- “Không phải là tao, đúng không?”
- …
- “Là mày”
- “Mày không có lỗi gì hết. Lỗi tại tình yêu.”
Khi người con gái mình thích
lại thích một người bạn thân của mình cảm giác này sẽ khó chịu biết bao nhưng
Vinh hiểu rõ không dễ gì để có một tình bạn và để tan vỡ vì một người con gái
thì không đáng, hơn nữa trong chuyện này tình cảm kia xuất phát từ hai phía chứ
Phúc không giở trò gì nên mặc dù có buồn, có mất tự nhiên khi đối diện nhưng
Vinh vẫn muốn giữ tình bạn này như hai thằng đàn ông.
Chú Huân, chú của Vinh đã nói: “tình bạn là mảnh đất màu mỡ để tình yêu đâm chồi và phát triển. Nhưng hạt giống tình yêu chỉ được số phận gieo xuống trái tim tôi.”
Vẫn là tình bạn dài lâu nhưng
hạt giống số phận đã không gieo xuống trái tim của Vinh mà gieo vào Phúc để rồi
câu chuyện tình yêu của Phúc và Miền được bắt đầu.
Qua cấp hai, khi lên cấp ba
Phúc càng nhận rõ cái gọi là tình yêu, từ nụ hôn không biết ai bắt đầu trước
bên hiên nhà ngày mưa đến chuyện “vượt rào” trước khi Phúc rời khỏi thị trấn
nhỏ. Có lẽ đây là tình tiết 18+ hiếm hoi của Nguyễn Nhật Ánh trong những tác
phẩm văn học của ông nhưng cũng chính từ tình tiết ấy đã tạo nên một cơn sóng
lớn cho câu chuyện tình.Sau khi Phúc biến mất không một
dấu vết, cuộc sống của 3 người đều bị đảo lộn và ở thời điểm trên thì chỉ còn
Miền và Vinh thay phiên nhau kể tiếp câu chuyện tình này.
Phúc đi, Miền
rời quê đến nhà chị gái ở Phú Yên, còn lại Vinh một mình lặng lẽ đi hết những
năm tháng còn lại của thời học sinh. Một thời gian sau Miền trở về nhưng không tiếp tục đi
học nữa mà ở nhà trông bé Su – con chị gái Miền. Vinh đậu đại học và ra Đà Nẵng.
Nhưng cứ mỗi lần về đều đến thăm Miền. Sau khi tốt nghiệp, Vinh lại xin về quê
dạy học và vẫn thường xuyên lui tới nhà Miền. Vinh biết, anh vẫn yêu Miền như
ngày nào, và hơn hết sau
khi biết được bé Su chính là con của Miền và Phúc, Vinh liền hỏi cưới Miền và
nhận mình chính là cha đẻ của bé Su năm đó.
Đây là một điều tôi vô cùng khâm phục ở Vinh, một người đàn ông đủ bản lĩnh, đủ vị tha, đủ lòng bao dung để bảo bọc và chăm sóc một người con gái đã có con và ngày trước lại còn yêu người bạn thân của mình. Nếu bây giờ nói vui thì “người như này đã tuyệt chủng rồi” nhưng có lẽ chỉ có người trong cuộc mới hiểu rõ vấn đề của chính họ.
Chính Vinh mới hiểu rõ anh yêu Miền nhiều như thế nào và có thể hy sinh vì cô ra sao, đây cũng chính là bài học cho tình yêu của tuổi trẻ hiện đại ngày nay khi mà con người ta thích thì yêu, không thì chia tay, và chia tay vì những chuyện nhỏ nhặt tưởng như trò đùa để rồi chọn lựa, rồi rất nhiều người đi qua đời nhau nhưng họ vẫn không tìm được hạnh phúc vì sự ích kỷ và tính tự cao của bản thân.
Giấy vẫn là giấy không thể gói được lửa, khi cuộc sống vợ chồng của Vinh và Miền đang yên ấm thì Phúc đột ngột trở về. Phúc tìm hiểu và biết bé Su chính là con trai mình, Phúc tìm cách thuyết phục Miền cùng bỏ trốn.
Một lần nữa, con tim Miền như được hồi sinh, những ký ức ngày xưa ùa về khiến Miền như không làm chủ được bản thân và bé Su lại là cái cớ giúp Miền bỏ đi mà lương tâm đỡ áy náy hơn. Vinh biết chuyện Miền cho bé su gặp Phúc nhưng anh vẫn bình tĩnh như không, Vinh biết chuyện Miền bỏ trốn cùng Phúc anh lại lẳng lặng bỏ ra Đà Nẵng để kế hoạch của Miền và Phúc được êm xui.
Khi đọc đến đây có thể nhiêu người sẽ cho Vinh là yếu đuối là nhu nhược không thể giữ được người mình yêu nhưng với Vinh không phải là anh không giữ được Miền mà là không giữ được trái tim cô thì anh cũng không nên núi kéo con người cô vì anh biết “khi tình yêu gọi tên, nó không thể làm ngơ vì nói chung con người ta ít ai có thể chống lại chính mình” và “Có lẽ tôi giống cậu Huân. Tôi luôn yêu thương một người con gái dù người con gái tôi yêu đã đi yêu người khác. Tôi không có tài viết nhạc như cậu, nhưng tôi giống cậu ở chỗ không bao giờ phán xét tình yêu của mình”
Còn với Miền cô biết là có lỗi nhưng người đời nói không sai: con gái thường chọn người mình yêu chứ mấy ai chọn người yêu mình. Thế nhưng đêm ấy sau những hồi tưởng và những đắng đo trong quá khứ và hiện tại Miền đã chọn người yêu mình, cô ở lại để chung sống với Vinh một người đàn ông mà cô thật may mắn khi có được anh bên cạnh.
“Cuộc đời tôi giống như một quả táo bị sâu, trong khi tình yêu Vinh dành cho tôi không một tì vết”. Phúc cũng hiểu chuyện và tự ý rời đi một mình. Cuộc sống này vốn là vậy, chẳng ai có được hạnh phúc vẹn toàn mà không nhận lấy đau khổ hoặc khiến người khác khổ đau.
Tác giả đã rất khéo léo lồng vào những đoạn đầu của truyện hình ảnh một đứa trẻ chơi đùa với một người đàn ông. Những cuộc hội thoại giữa hai nhân vật này sẽ làm cho bạn đọc hiẻu rõ được tâm tư, tình cảm của các nhân vật, không phải ngẫu nhiên mà họ lại hành động như vậy mà phải có nhân tâm trong mỗi tình huống truyện.
Một câu chuyện tình bi hài, một cái kết khá viên mãn, từng lời văn ấn tượng của tác giả đi sâu vào lòng người. Ngày xưa có một chuyện tình đã đem lại cho tôi những khoảnh khắc khó quên khi nhắc đến quyển sách này.
Với hơn 3 thập niên sáng tác, giọng văn của Nguyễn Nhât Ánh không bao giờ là nhạt trong lòng người hâm mộ, vẫn là những câu chuyện nhẹ nhàng sâu lắng của tuổi học trò, tinh tế bình dị của cuộc sống miền quê, tác giả đã đem lại cho người đọc có giây phút bình yên bên những tác phẩm của ông. Nhiều tác phẩm đã để lại trong lòng bạn đọc ấn tượng sâu sắc như Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, Người quảng ăn mì quảng, Mắt biếc, Quán gò đi lên và nhiều cuốn sách đã chuyển thể thành phim như:
Áo trắng sân trường, bộ phim đầu tiên được chuyển thể từ tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh với sự tham gia của các diễn viên đình đám trong thập niên 1990 như Lê Công Tuấn Anh, Y Phục, Ngô Mỹ Uyên
Kính vạn hoa đây là phim hot một
thời của thế hệ 8X, 9X, nó nhanh chóng nhận được sự yêu quý của khán giả ở lứa
tuổi thanh thiếu niên. Tới giờ, phim vẫn được phát lại trên nhiều kênh truyền
hình vào các dịp nghỉ hè.
Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh cũng là một bộ phim chuyển
thể thành công vào năm 2015 và năm 2019 này một lần tái hợp của Victor Vũ và
Nguyễn Nhật Ánh chắc chắn sẽ rất đáng mong đợi với tác phẩm Mắt biếc.
Tôi rất mong Ngày xưa có một chuyện tình sẽ được chuyển thể thành phim thì quá tuyệt nhỉ, tôi tin rằng nó sẽ được mọi người đón nhận nồng nhiệt như tình yêu của Vinh dành cho Miền. Bài học về tình yêu, tình người trong Ngày xưa có một chuyện tình thì các bạn hãy đọc và tự nghiệm với bản thân nhé vì “lỗi lầm của con tim là lỗi lầm đáng tha thứ nhất trong các lỗi lầm mà loài người mắc phải.”
Review sách Ngày xưa có một chuyện tình
Download ebook Ngày xưa có một chuyện tình PDF tại đây