Kiêu hãnh và Định kiến | Jane Austen

Là người thích sưu tầm và đọc sách, tôi luôn ôm trong mình một quyển sách khi ra ngoài dù biết chỉ đọc được vài trang nhưng sách dường như là thứ không thể thiếu trong cái ba lô nhỏ của tôi. Thể loại sách mà tôi hay đọc thường là văn học, tiểu thuyết và thiếu nhi. Trong một lần ghé nhà cô bạn chơi, cô ấy đã giới thiệu cho tôi quyển sách Kiêu hãnh và Định kiến, tôi cũng không mấy hứng thú vì đó không phải là thể loại yêu thích của mình nhưng vì cô ấy giới thiệu quá nồng nhiệt cộng với hình ảnh cực thu hút tôi đã mượn sách về để xem có thật sự Kiêu hãnh và Định kiến ấn tượng như lời cô ấy nói không.

Kiêu hãnh, định kiến những cụm từ nghe như sự gia
trưởng, truyền thống trong một thế giới hiện đại mà không mấy người thích nghe
về nó nhưng trước thế kỉ XX thì đó là đó là những từ ngữ để đánh giá giai cấp, vị
thế của con người.

Tôi đã bị lôi cuốn bởi câu chuyện của Jane Austen, nằm một mình trong bốn bức tường vừa đọc vừa tưởng tượng từng bối cảnh, từng nhân vật đang xảy ra thậm chí có những lúc tôi quên mất bản thân đang ở thế kỷ XXI mà hòa vào câu chuyện, tôi nghĩ mình chỉ là một cô hầu nhỏ bé đang tận mắt nhìn thấy những con người ấy. Có thể bạn sẽ cười khi tôi nói như vậy nhưng đó là sức mạnh lôi cuốn của quyển sách hay khiến tôi bước vào một thế giới khác, thế giới của những câu chuyện tình yêu, hôn nhân vô cùng thực tế của tầng lớp quý tộc Anh vào đầu thế kỷ 19.

Tuy nhiên, khi nhìn lại toàn bộ Kiêu hãnh và Định kiến ta lại thấy được đó không phải là câu chuyện trào phúng, mỉa mai mà đó chính là điều thực tế đã tồn tại từ xưa đến nay, chỉ tại con người quá sĩ diện và luôn đề cao nhân cách sống của mình mà không thừa nhận một thực tế rằng: cuộc sống không phải là câu chuyện cổ tích chỉ có hoàng tử và công chúa mà nó còn kéo theo gia đình, dòng họ. Vì vậy,con gái chính là người chủ động kiếm chồng để đảm bảo cho tương lai của bản thân và sự hãnh diện của gia đình.

Quay lại quyển sách Kiêu hãnh và Định kiến, ngay từ đầu Jane Asten đã khẳng định rằng “có một sự thật mà ai cũng công nhận, đấy là: một người đàn ông có một tài sản khá hẳn sẽ muốn có một người vợ” và chính vì điều ấy mà Bingley, một chàng trai gốc miền Bắc giàu có đã đến thuê Netherfield Park và tổ chức những buổi dạ tiệc khiêu vũ cùng các quý cô trong vùng. Nhận được tin đó bà Bennet vô cùng háo hức và mong muốn một trong năm cô con gái của mình sẽ được gả vào trong Netherfield, đối với bà thì người đàn ông nào đến với các cô con gái bà không quan trọng, quan trọng là anh ta phải giàu có và một năm có dư bốn đến năm ngàn bảng.

Trong
buổi tiệc dạ vũ, Jane con gái đầu của ông bà Bennet đã được Bingley để ý và mời
cô nhảy đến 2 bản, đó là một điều mà cô gái nào cũng muốn. Nhưng nào ngờ Darcy
đã nghe được những lời nói vô thức của bà Bennet tại buổi tiệc anh đã khuyên
Bingley rời khỏi Netherfield về Luân Đôn và làm mai em gái cho người bạn thân
của mình. Sự buồn rầu của Bingley được thể hiện rõ trên đoạn đường đi khi anh
đã trúng tiếng sét ái tình của Jane, nhưng vì không có chứng kiến và dễ dàng bị lung
lay bởi người khác nên anh đã rời đi để lại sự hy vọng lớn lao trong lòng Jane.

Và quá đáng hơn là lúc bà nói sẽ từ mặt Elizabeth khi cô từ chối lời
cầu hôn của Collins, đến đây có thể các
bạn sẽ nghĩ rằng bà Bennet là một người mẹ chỉ nghĩ đến lợi ích của bản thân,
nghĩ đến cái gia tài mà Collins đang sở hữu. Mọi người nghĩ bà là một người mẹ
vô tình, sẵn sàng đẩy cuộc đời con gái mình vào một người mà cô không hề yêu,
nhưng nếu đứng ở một góc độ khác thì bà cũng là một người mẹ, cũng lo lắng cho
cuộc sống của con, sợ con phải sống nghèo khổ thì bà cũng đâu vui vẻ gì.

Ngược lại ông Bennet là người yêu thương các con nhưng ông không đề nặng vật chất. Khi bà Bennet nói “mẹ sẽ không bao giờ nhìn mặt con nữa nếu con không chịu lấy anh Collins”, thì ông Bennet đã tiếp lời ngay” bố sẽ không bao giờ nhìn mặt con nữa nếu con chịu”. Có thể thấy rằng cũng là thương nhưng cách yêu thương con của ông bà Bennet lại khác nhau và điều đó đã làm cho Elizabeth cảm thấy an lòng và nhẹ nhõm hơn khi có sự đồng tình của bố.

Nói một chút về Collins, tại sao anh ta lại bị từ chối thẳng thừng mặc dù đây là thời kỳ mà đàn ông nhiều hơn đàn bà, đặc biệt là những người đàn ông có tiền vậy mà anh vẫn bị sự khước từ của các cô con gái nhà Bennet. Đó là vì anh quá kiêu hãnh, tự cho mình là người có tư duy và địa vị, là người đàn ông quan trọng mà các cô gái không thể từ bỏ. Anh luôn tự tin vào điều đó khi mà ngỏ ý với Jane bị thất bại, cầu hôn với Elizabeth không thành công, và rồi ngay hôm sau anh lại tiếp tục cầu hôn với Charlotte Lucas cô bạn thân trong vùng của Elizabeth. Từ việc đó cho thấy Collins không quan trọng là có tình yêu hay không, anh chỉ cần kiếm vợ và cô nào cũng được. “Anh nghĩ đây là một kế hoạch tuyệt diệu, anh có đủ tư cách và xứng đôi vừa lứa”

Nếu ở hiện tại thì Collins có
thể bị xem là một tên sở khanh, đáng bị ghét bỏ nhưng bạn cũng nên nghĩ xem tại
sao anh ta lại trở nên như vậy. Mặc dù đã học qua đại học nhưng vì sự áp đặt
của Cha trong thời gian dài đã khiến anh trở thành một con người bị nhún
nhường, bị trung hòa chỉ nhờ sự nịnh bợ để leo lên, có được vị trí giảng đạo
bên cạnh Phu nhân Catherne De Bourgh (người phụ nữ uy quyền nhất nước anh).
Nhưng Charlotte ại chấp nhận Collins vì
cô là một phụ nữ bình thường, mong muốn có một cuộc sống bình yên với một người
chồng và một gia đình hạnh phúc.

Còn Elizabeth, cô
từ chối Collins là vì cô không yêu anh ta và hơn hết là cô đã để tâm đến Darcy,
một người vô cùng kiêu hãnh và đáng ghét khi nói rằng cô không đủ tài sắc để
quyến rũ anh.

Elizabeth lại càng
căm hận Darcy hơn khi quen biết một sĩ quan tên Wickham đang đóng quân gần nhà.
Vì sự ghen ghét mà Wickham kể rằng anh đã bị Darcy cướp đi tài sản thừa kế, làm
cho Jane và Bingley chia tay, là một người tham tài.

Nhưng đối với Darcy qua vài gặp mặt, nhìn cử chỉ, hành động của Elizabeth thì anh đã có cảm tình với cô lúc nào cũng không biết, trong lòng anh suy nghĩ ,đắn đo, không vượt qua lí trí để đến cầu hôn với cô. Tôi thích nhất  cảnh này trong truyện vì lúc này tôi nghĩ Darcy vừa định kiến khi cho rằng giai cấp cô không bằng anh nếu cô chấp nhận thì đó là một điều mà mẹ cô sẽ ủng hộ hết mình, tôi không cảm thấy đó là một điều khinh khi giữa các giai cấp mà là “ngôn tình” ở thế kỷ 19. Theo tôi thì Darcy không có ý coi thường cô mà anh chỉ muốn cô chấp nhận anh, đó là điều dễ thương nhưng cũng đầy mạnh mẽ của Darcy.

Khi Elizabeth bảo
rằng cô sẽ không bao giờ chịu lấy anh thì Darcy đã bỏ đi và giao cho cô một bức
thư để giải thích mọi việc và bày tỏ nỗi lòng của mình. Hơn hết là anh đã tiết
lộ con người thật của Wickham. Bức thư này đã làm cho Elizabeth suy nghĩ lại về
Darcy và dần dần xóa bỏ định kiến về anh.

Tôi thật sự ấn
tượng với Elizabeth bởi sự ngay thẳng và đức hạnh của cô. Cô cũng là người duy
nhất dám từ chối lời cầu hôn của hai người đàn ông giàu có trong xã hội phong
kiến lúc bấy giờ.

Điều đó đủ cho thấy bản lĩnh của cô khi tự vượt qua định kiến, tự quyết định tình yêu và cuộc sống của bản thân mình.Và khi nhận lời kết hôn cùng Darcy thì cô đã bỏ qua lòng kiêu hãnh của  bản thân và định kiến anh mở rộng trái tim mình để đó nhận hạnh phúc của tương lai.

Trái ngược với sự dịu dàng,
đằm thắm của Jane, mạnh mẽ, cương trực của Elizabeth, Lydia và Kitty Bennet là hai cô gái ngây thơ mộng mơ về một tình yêu lãng
mạn luôn bị cuốn hút bởi
những điều hào nhoáng, những lời ngọt ngào, phù phiếm bên ngoài,  Tuy nhiên, cô em út Lydia thì ngốc nghếch hơn,
cô làm mọi việc theo sở thích của mình mà không quan tâm đến hậu quả, cô đã
trốn nhà theo Wickham, may mắn nhờ có Darcy âm
thầm tìm Wickham và cho tiền để hắn cưới Lydia, nhưng kết cục thì cũng
không tốt đẹp gì khi Wickham bản chất đã là kẻ xấu xa, nhưng khi trở về từ cõi
chết thì  cô vẫn cứ vui vẻ hồn nhiên như
thiên thần vô lo, vô nghĩ mặc kệ lời mỉa mai, bàn tán của hàng xóm.

Thực ra tôi thấy nếu con
người mà có suy nghĩ tích cực như Lydia cũng tốt, sẽ không có những ghen ghét,
đố kỵ, âm mưu, tự tử… nhưng nếu được như vậy thì cuộc sống hiện tại này là chốn
thiên đường rồi.

Còn một cô gái không quan tâm đến chuyện tình yêu mà chỉ chú tâm vào sách đó là Mary Bennet cô con gái giữa của gia đình Bennet. Cô không thích ra ngoài xã hội và thích dành thời gian cho việc học. Cô yêu sách và thích đọc sách chính vì vậy mà cô luôn có cái nhìn chân thực với cuộc sống hiện tại. Tuy không xuất hiện nhiều nhưng trong câu chuyện nhưng Mary vẫn để lại trong lòng tôi hình ảnh một cô gái trong sáng, nhưng cũng không kém phần sâu sắc.

Jane Austen đã cho người đọc
nhận ra rằng dù là kiêu hãnh hay định kiến, chỉ cần sự chân thật với nhau thì
cho dù là hoàn cảnh nào thì người ta vẫn sẽ thuộc về nhau. Tác giả đã viết nên
một cái kết thật tuyệt vời không những cho Darcy và Jane, Bingley và Elizabeth
mà cho cả câu chuyện hôn nhân phong kiến này.

Từ câu chuyện này có thể thấy Kiêu hãnh và Định kiến không chỉ tồn tại ở thời phong kiến mà ngay ở hiện tại con người ta vẫn cố chấp làm những điều không thể, ép buộc những điều vô lý mà đôi khi đánh mất có thể đánh mất người thân của mình. Với tôi, tôi vẫn kiêu hãnh, vẫn định kiến, vì trong mỗi con người đều có lòng tự tôn nhất định nhưng phải biết dừng lại đúng lúc thì lòng tự trọng của bản thân mới thực sự có giá trị.

Review sách Kiêu hãnh và Định kiến

Download ebook Kiêu hãnh và Định kiến PDF tại đây